Theo một câu chuyện thần thoại, có một lần kia Narada hỏi đức Krishna: “Xin chúa cho con biết Maya là gì?”
Cách
đó vài hôm, Krishna mời Narada cùng đi với Ngài qua một bãi sa mạc. Sau
khi đi được nhiều dặm, Krishna nói: “Này Narada , ta khát nước lắm, con
có thể đi tìm cho ta chút nước uống không? ”.
-Thưa Ngài, con sẽ đi lập tức và sẽ đem nước về cho Ngài .
Và
Narada đi tìm nước. Cách đó không bao xa có một ngôi làng nhỏ chìm
khuất sau lũy tre. Y đi vào thôn xóm đặng kiếm nước và y vừa gõ cửa một
ngôi nhà thì có một cô gái thật trẻ đẹp đến mở cửa. Vừa trông thấy cô
gái thì y lập tức quên mất rằng thầy y đang trông chờ nước, không chừng
thầy đang chết khát đến nơi. Y quên mất mọi việc và bắt đầu nói chuyện
với cô gái. Trong ngày đó y không trở về thầy y. Ngày hôm sau y vẫn còn ở
nhà đó nói chuyện với cô gái. Câu chuyện chín muồi thành tình yêu. Y
hỏi cha cô gái đặng cưới cô và hai người được thành chồng vợ chung sống
nơi đó và có con.
Mười
hai năm như thế trôi qua. Nhạc phụ y chết và y được thừa hưởng tài sản.
Y sống, và y yêu cuộc sống và tin tưởng vào mọi sự xảy ra trên đời như
thế, một cuộc đời đầy hạnh phúc cùng với vợ con, ruộng đất, trâu bò vườn
tược, vân vân …
Rồi
một trận lụt lại bất ngờ. Một đêm kia, nước sông dâng lên cho đến lúc
nó vượt khỏi bờ và tràn khắp nơi trong làng. Nhà cửa sập đổ, người và
thú bị nước cuốn trôi và bị chết đắm. Mọi vật đều bị cuốn trôi theo làn
nước cuồng nộ, mãnh liệt. Narada phải đi lánh nạn. Một tay nắm vợ, tay
kia nắm hai đứa con, với một đứa con nữa ngồi trên vai, y đang gắng sức
lội qua con nước khủng khiếp. Vừa bước được vài bước thì y nhận thấy làn
nước chảy quá mạnh và đứa con trên vai y bị té xuống và bị cuốn phăng
đi mất.
Narada
thốt lên một tiếng tuyệt vọng. Trong khi ráng sức cứu đứa con đó thì y
lại sút tay hai đứa con kia và chúng cũng bị nước cuốn mất. Cuối cùng
thì người vợ mà y nắm tay với tất cả sức lực còn lại cũng bị lôi cuốn
đi. Y bị nước vứt lên bờ và than khóc thảm thiết.
Một
tiếng nói êm diu từ sau lưng y vọng tới: “Này con, nước ở đâu? Con đi
tìm một bình nước và ta đang trông đợi con. Con đi gần được nữa giờ
rồi”.
“Nửa
giờ!”. Narada la lên. Mười hai năm đăng đẳng đã trôi qua trong tâm trí
y, và tất cả những cảnh tượng đó đã xảy ra chỉ trong vòng nửa giờ!
Và đó là Maya.
(VIVEKANANDA, WHAT RELIGION IS,
Vương Gia Hớn dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét